Rome không chỉ là thủ đô của nước Ý, đó là nơi lịch sử vang vọng trong từng viên đá, nơi thời gian như ngưng đọng trên những mái vòm cổ kính và từng bước chân lạc lối giữa lòng phố cổ đều có thể dẫn bạn về quá khứ hơn 2.000 năm trước. Người ta gọi Rome là “thành phố vĩnh hằng” (Eternal City) – không phải vì nó bất biến, mà vì nó sống mãi trong tâm trí những ai đã một lần ghé qua.
Khi đặt chân đến Rome, bạn không cần trí tưởng tượng phong phú để hình dung ra một đế chế hùng mạnh từng tồn tại nơi đây. Những công trình vĩ đại vẫn sừng sững đứng đó, thách thức thời gian và là minh chứng cho trình độ kỹ thuật, tư duy quy hoạch và văn hóa của người La Mã cổ đại.
Mái vòm bên trong đền Pantheon – công trình kiến trúc hoàn hảo của La Mã cổ đại ở Rome (Nguồn ảnh: Federico Di Dio)
Giữa lòng Rome là Vatican, quốc gia độc lập nhỏ nhất thế giới nhưng có tầm ảnh hưởng to lớn, đặc biệt trong lĩnh vực tôn giáo và nghệ thuật. Nơi đây là trung tâm của Giáo hội Công giáo, đồng thời sở hữu kho tàng nghệ thuật vô giá.
Quảng trường Thánh Peter nhìn từ trên cao với Nhà thờ Thánh Peter nổi bật ở trung tâm (Nguồn ảnh: sưu tầm)
Khác với nhiều thành phố du lịch khác, Rome không chỉ để “xem” mà còn để “cảm”. Cảm nhận qua một ly espresso ở quán cà phê nhỏ, cảm nhận qua tiếng xe Vespa len lỏi giữa những con phố lát đá cuội, hay qua một buổi chiều thong thả ngồi bên Đài phun nước Trevi, lặng lẽ thả một đồng xu và ước mơ ngày trở lại.
Hãy dạo bước ở Quảng trường Navona, nơi nghệ thuật Baroque hiện diện trong từng góc phố. Hoặc ghé Trastevere, khu phố cổ với những con ngõ nhỏ, ban công phủ đầy hoa và nhà hàng Ý ấm cúng, đậm chất địa phương.
Đài phun nước Trevi – biểu tượng kiến trúc Baroque tại Rome (Nguồn ảnh: Chris Czermak)
Rome là điểm đến quanh năm, nhưng mỗi mùa lại mang sắc thái riêng:
Không khí Giáng Sinh tại quảng trường Thánh Peter (Nguồn ảnh: Gabriella Clare Marino)
Dù bạn đến vì lịch sử, nghệ thuật, ẩm thực hay đơn giản chỉ để sống chậm vài ngày giữa châu Âu ồn ào, Rome luôn mở rộng vòng tay. Có thể bạn đến Rome để chụp hình bên Colosseum, nhưng rồi sẽ lưu luyến bởi những ly cà phê sáng, tiếng chuông nhà thờ vang nhẹ trong gió, và cảm giác được là một phần của dòng chảy lịch sử không ngừng nghỉ.
Rome không cần phải cố gắng để khiến người ta yêu nó. Nó chỉ cần là chính mình và thế là đủ.